Thursday, July 17, 2008

quá xá giỏi

Mới đi siêu thị dzìa, nãy giờ cha nội Bằng Kiều vẫn hát khí thế dù mình không có trong nhà heheh. Tội nghiệp chả, sáng giờ hát không biết gần hai trăm lần chưa ta?!?

Từ sáng ngủ dậy là không thấy nắng đâu, nhủ bụng ''chắc khoảng gần xế chiều sẽ có nắng'' hmmm nắng đâu chả thấy, chỉ thấy mưa rả rích gần như cả ngày luôn rồi. Vừa ráo ráo tí là chạy tót ra siêu thị đó chứ. Nhờ trời mưa vậy mà mình ngủ thêm được một giấc nhưng không phải ngủ trưa à nghen, ngủ dặm thêm buổi sáng hahahah. Số là sau khi chồng đi làm thì ngồi chat được mấy câu bâng quơ với nhỏ bạn, rồi làm một cái entry vì được gửi cho mấy cái tin offline nhảm nhí cà chớn, rồi mở Anh Sẽ Nhớ Mãi lên nghe, rồi nằm ngủ hồi nào hổng hay luôn mới ghê. Không biết vì lý do gì mà mình giật mình thức dậy thì lúc đó đã 11g trưa rồi híhíh, ngủ hơi bị ngon chứng tỏ ghế này quá êm quá đã.
Ngủ một cơn ngon lành như vậy thì tự nhiên tỉnh táo hẳn ra, hoặc có thể gọi là chập mạch trong lúc ngủ hoặc đại khái là vậy, thì mình bày các địa chỉ email ra và ngồi cặm cụi viết thư cho một số người mà mình tưởng rằng đã quên hahahah (vì quá làm biếng). Toby nhận được email chắc ngất mà chết, tưởng con này suốt đời không thèm liên lạc, tưởng con này phớt tỉnh Ănglê với hắn dù hắn mới chính là dân Ănglê thứ thiệt híhíh. Xíu ở Việt Nam chắc vừa đọc mail vừa lầm rầm chửi trong miệng heheheh. Dbéo số xui thế nào mà mình mở tới mở lui ra nhưng cuối cùng quyết định không gửi mail cho hắn híhíh (không hiểu tại sao hành động kỳ quặc vậy ặk ặk). Thôi, phải ráng làm siêng hơn tí nữa vì còn một letter cho Francoys mua từ 800 năm trước nhưng chưa thèm rờ tới nữa. Bởi vậy, gọi là ''quá xá giỏi'' thì nói chung cũng hơi quá tí thiệt híhíh.
Thôi, tới giờ đi làm người vợ giỏi giang đảm đang rồi hixhix

2 comments:

Anonymous said...

Có 1 mụ tự biểu diễn tự vỗ tay kìa.... =))

Mrs. Truong said...

va~ cai' chet gio` grrr