Tuesday, April 8, 2008

le géant de papier

Dù có phải bước đi trong một ngàn đêm giông bão
Hay sẽ phải thắng trăm sông sâu muôn vực bờ
Dù sẽ phải cất cho ai đền đài hay kim tháp, trên đất trôi mềm phù sa

Dù sẽ phải nát tay những khi ta đập tan núi
Dù biết thân chín khi nhúng thân vạc dầu sôi
Tôi vẫn vui sống không lo gì tôi hết,
duy chỉ có

Khi nàng trong mơ thấp thoáng, trái tim của tôi bằng thép chảy tan
Xôn xao đường cong xôn xao gió, biến tôi thành ra hình nhân non yếu
Thân mềm em trong tay ấm, vẫn run, vì em cành liễu nhỏ nhoi
Xin em nằm ngoan trong tiếng ru
Có tôi hình nhân quỳ dưới chân nàng





Trời ơi, lyric mới của Quốc Bảo nghe đau hết tim, gợi cảm hết sức.
Xưa giờ mọi người quen gọi bài này là Lạc Mất Mùa Xuân, và dù lyric cũ vẫn rất lãng mạn nhưng lyric mới này nóng bỏng, hiện đại nhưng cũng lãng mạn không kém, đáng yêu nữa.
Ah, bản tiếng Pháp của Jean Jaques Laffont là đỉnh của đỉnh.

No comments: