
Để khoe xíu, đầu tiên bay ra Hà Nội, ở một ngày rồi đi xe lửa lên Lào Cai và chuyển tiếp xe đò lên Sapa. Ở Sapa cả thảy 3 ngày đẹp trời dễ chịu khủng khiếp thì quay về lại Hà Nội. Hôm sau lại từ Hà Nội đi Quảng Ninh rồi chuyển tiếp thuyền ra Hạ Long. Lại ở Hạ Long chơi 2 ngày thì lại lên tàu đi tiếp qua đảo Cát Bà-Hải Phòng.
Mấy ngày đi chơi vịnh đảo gì đấy thì lại mưa tầm tã, cảnh vịnh đảo thì nghe đâu trời mưa nhè nhẹ mới thấy đẹp or hấp dẫn gì đấy, nhưng nói chung có ai mà muốn đi chơi gặp mưa gió bão bùng. Tui không thể nào quên cảnh lội qua một con đường dài dài đầy nước nước để vào đảo Cát Bà, mà con đường lại đầy trùn rít muỗi gì đó (ghê gần chết, vừa lội đi vừa muốn khóc).
Dù sao thì đó cũng là một kỷ niệm khó quên và không đến nỗi tệ mỗi khi nhớ lại, vì theo tui dù lội nước như dzậy nhưng cái đảo đó cảnh cũng đẹp thiệt, hai bên núi rừng hoang sơ, và đi thì không dám nhớ đến mấy cái phim kinh dị có cảnh giống vậy đâu hahahah.
Sau khi thăm thú các loại vịnh đảo xong thì lại quay về Hà Nội, rồi hôm sau lại tiếp tục lên đường đi suối Yến/chùa Hương....trùi ui, cái này không phải nói nghen, chổ này là trúng tủ tui, từ nhỏ tui đã thích + thèm muốn + mơ ước đi đến cái suối Yến này. Ai ngờ, sau này tui phát hiện ra chồng mình cũng mơ ước giống hệt dzậy. Đang ở miền Bắc, cơ hội quá gần và thế là phải xử thôi. 2 vợ chồng + thằng em lại khăn gói lên đường đi...Hà Tây, quả đúng như mơ: suối Yến hiện ra đẹp như tranh vẽ, 2 vợ chồng hoàn toàn mãn nguyện, cả thằng em cũng mãn nguyện ké luôn hahahah. Một đáng tiếc là tui lại bị bệnh và quá mệt nên phải nằm nghỉ ở lưng chừng núi, không vào được chùa Hương (nhưng vấn đề là tui chỉ muốn đến suối Yến thôi mà) hihihih
Lần thứ 2 tui đi Sing thì ở có 3 ngày, và thực tế là tui chỉ quá cảnh ở Sing để đu theo chồng tui mà bay tiếp qua...Ấn Độ. Tự nhiên nói đến chữ Ấn Độ nghe chán ngán gì đâu.
Hình này thì vợ chồng tui chụp ở cái bãi biển dài thứ...nhất or nhì thế giới gì đó, nói chung là không nhớ rõ, chỉ nhớ là dài lắm khoảng 12km gì đó, dài ơi là dài, cát không là cát, nắng ơi là nắng và...dơ ơi là dơ. Tui tin rằng Việt Nam có thua Ấn Độ về khoảng công nghệ gì đó, nhưng chắc chắn là thua cả sự ở dơ nữa cơ hahahah.
Lần đi này thì tui lại được dài ngày nữa chứ, vì rơi vào Tết 2007 (khoảng cuối tháng 2/2007) nên tui tha hồ nằm chán chường trong khách sạn chờ chồng đi làm về suốt một tùân liền (vì sau cái kỷ niệm nhớ đời đó, tui không dám ra đường một mình nữa)
1 comment:
Keep up the good work.
Post a Comment