Tuesday, February 3, 2009

tháng Hai năm 2009


Dễ sợ không? Mới đây thôi mà đã hết một tháng rồi, giờ không cần chớp mắt thì thời gian cũng vèo vèo trôi qua mà thôi. Thấm thoát mình ở đây cũng được gần một năm, à không, phải trừ ra một tháng mình phóng về VN nữa chứ hèhèh.
Mà trời ạ, mới vừa hết cái Tết thì bây giờ sắp tới cái lễ tình nhân. Thời gian trong năm mà cứ tính bằng các ngày lễ lộc thì chẳng mấy chốc mình gìa lụm khụm, không còn có thể celebrate cái lễ nào nữa hết mới ghê chứ heheheh. Mấy ngày hôm nay ở đây trời có tuyết, hồi Xmas mình mong được một giáng sinh trắng mà không có, trước và sau xmas thì tuyết đổ hết sức là vô duyên. Hay là bây giờ mình mong lễ tình nhân trắng vậy, dám lắm à nghen. Nhớ lại tháng Hai năm rồi, mình đặt chân đến Schiphol ngay ngày 14 lúc 6g30 sáng, không khí sân bay quốc tế mà không khí hết sức nhẹ nhàng, nếu ồn ào thì chỉ có giọng của châu á (dù đau khổ nhưng vẫn phải chấp nhận sự thật là vậy). Mình vừa bước ra khỏi cổng hải quan thì thấy chồng từ đằng xa đi lại cười tủm tỉm mới ghê. Tại sao cười tủm tỉm mà không cười ngoạc mồm ra để chứng tỏ ta đây hạnh phúc khi được gặp vợ?!? Vì lúc đó chàng vẫn còn mải mê trên chiến thắng chuyện đã dụ được nàng rời đến xứ sở thấp bé này ặkặk. Quà valentine của chàng là một chai nước hoa mà mình rất thích...cái kiểu chai đó của hugo heheh, với một cuốn thơ tiếng Hàlan dụng ý để mình đọc và thực tập tiếng Hàlan ấy mà, nhưng thực tế là đến giờ mình chỉ mới đọc có trang bìa mà thôi hahahah. Lễ tình nhân năm nay chàng sẽ tặng mình gì đây ta? Mình sẽ tặng chàng gì đây ta? Suy nghĩ suy nghĩ.

Nhắc lại chuyện tính thời gian bằng các lễ lộc thì để coi: tháng 3 không có lễ gì cả nhưng mình thì phải đi cái lễ hội tulip lớn nhất thế giới (khoe luôn thể), tháng 4 có một cái lễ hoàng gia to đùng vào cuối tháng được nghỉ cũng vài ngày và ta sẽ tính chuyện đi chơi kekekkek, tháng 5 là lễ dành riêng cho tui híhíh. Mà bây giờ thì đã đang suy nghĩ về món quà gì gì gì cho tháng Năm đây nè...khổ quá khổ thân quá heheheh. Thôi, tỉnh lại đi, bây giờ mới tháng Hai thôi mà.

No comments: