Wednesday, January 14, 2009

nhớ nhà (nữa)

Hôm qua chat với Mẹ, nghe kể là Saigon cũng đang lạnh căm, không hiểu tại sao Saigon có thể đang lạnh 18độ cho được. Buổi sáng coi tv thì biết là bão tràn vào Indo, và gây áp thấp nhiệt đới cho các nước lân cận. Lạnh âm 15 hay âm 20 không làm mình nhớ nhà nhiều, nhưng chỉ nghe nói Saigon lạnh 18độ thì lập tức nhớ ngay những ngày lạnh cũng vào loại kỷ lục của Saigon vào năm 98 (hay 97?!?). Những ngày lạnh đó, Saigon suốt cả tuần cứ âm u không một chút sinh khí, đi học buổi tối mà mặc luôn 2 áo thun một áo sơmi. Sao không mặc áo ấm? Hì, Saigon nóng quanh năm thì dân Saigon có áo ấm làm gì. Khi đó, trời cứ râm ran mưa suốt và gió thốc từng cơn từng cơn. Ngồi trong lớp hay đi trên đường đều muốn chết cóng cả. Đã bảo, dân Saigon thì làm sao chịu nổi suốt một tuần trời vừa mưa vừa gió và nhiệt độ thấp như vậy.

Cũng gần Tết rồi, xem lịch thì thấy ngày 26 tháng 1 là mùng Một Tết. Nhớ Tết năm rồi, giờ này là rần rần đi mua sắm Tết hix. Rồi đi siêu thị mua cả đống đồ cho cả tháng sau Tết, chuẩn bị chu đáo kỹ càng quá rồi còn gì...Đi coopmart với Nị và Mẹ, nhớ lúc Mẹ đứng chờ tính tiền còn mình xẹt ra máy rút tiền. Quay lại chổ Mẹ thì không thấy Nị đâu, la ầm ĩ lên rồi tung người chạy tìm dáo dác, thấy nàng đang đứng ngắm người qua lại ngay cổng ra vào. Trời ơi, lúc chạy đi tìm thì người run bần bật, thấy nó đứng ngay cửa thì tim như ngừng đập. Hú hồn. Kêu nó một tiếng thì nó chạy lại, vẻ mặt như là biết mình sắp bị lạc chị Hai rồi. Ba Mẹ con về tới nhà là nó ào vô kể với cả nhà chuyện nó xém bị lạc hahahah.
À, mọi người đều nói là Tết năm nay sẽ lạnh lạnh. Nếu lành lạnh thật sự thì Tết năm nay là cái Tết của những ngày xưa luôn. Mình nhớ hồi nhỏ mỗi lần sắp đến Tết thì trời đều trở lạnh và hơi có gió. Mình nhớ hồi nhỏ mỗi lần sắp đến Tết bà Ngoại đều gói bánh chưng, và cả nhà thay nhau canh nồi bánh suốt đêm khuya trong khí trời lành lạnh và hơi gió đó. Mình nhớ hồi nhỏ mỗi lần sắp đến Tết thì nhà đã làm sẵn vài hủ củ kiệu rồi, và hủ dưa mắm nữa chứ.

Sàigòn bây giờ đông quá, chật chội bụi bặm quá, nóng bức ngột ngạt quá. Tết năm rồi nếu mình nhớ không lầm thì trời nóng bức kinh khủng lắm, mình đạp xe đạp lên nhà Nội mà mồ hôi mồ kê nhễ nhại luôn rồi. Rồi gặp bạn annie ở Gloria Jeans khi ngoài trời cũng nóng bức dễ sợ và con đường Nguyễn Huệ thì người xe khủng khiếp ào ạt đi ngắm phố hoa. Cũng may mỗi khi Tết về, Saigon bớt quá tải đi một chút vì một mớ dân số bỏ đi ăn Tết ở chổ khác rồi.
Đang tự hỏi một số câu trong đầu rằng: năm nay chị T sẽ vẫn gói bánh? nhân công là những ai những ai? Ở nhà đã mua sắm Tết chưa? Mấy đứa nhóc năm nay đi làm được bao nhiêu tiền thưởng? Tết năm nay ở nhà chắc buồn hơn vì thiếu hai đứa lớn mất rồi?
Trông cho mau qua Tết, vì nghe chữ Tết thấy nhớ nhà quá đi mất hixhixhix

2 comments:

Giaochi said...

nang nhac moi nho. quen nhau hon 1 nam roi nhi. nam ngoai bui xe mu mit, ngot ngat khogn tho duoc luon. cong nhan saigon bay gio dong kinh thiet

Mrs. Truong said...

Khỏi phải nói, vừa nắng nóng vừa khói bụi vừa ồn ào ầm ĩ, người xe như nêm. Những lúc kẹt xe tan tầm nữa thì như nhà thương điên khổng lồ :D