

Quả thật, mùa nào cũng có nét đẹp riêng. Không thể nói mùa xuân là đẹp nhất dù cho có trăm hoa đua sắc đi chăng nữa. Đặc biệt riêng với mình mùa đông có vẻ đẹp lộng lẫy hơn cả. Có thể nói là đẹp lộng lẫy, đẹp kiêu hãnh, đẹp một cách lạnh lùng, cái đẹp khiến người ta vừa chiêm ngưỡng vừa kinh sợ.
Trời cao xanh đẹp như vậy, nắng vàng tươi như vậy nhưng khi một cơn gió thổi qua, cảm giác như hàng trăm mảnh lưỡi lam sắc bén cứa vào mặt. Cái lạnh mà theo như sách truyện hay mô tả chắc được gọi là ''lạnh cắt da cắt thịt'' là đây.
No comments:
Post a Comment