Mang tiếng là uống hai ly bia, mà thiệt ra ly đầu tiên thì uống chưa hết hẳn, còn ly thứ hai là loại bia gì đó lạ quá (vừa chua vừa ngọt lại còn màu tim tím). Lại cũng lần mò đi hai ba quán, bạn chồng với bạn T uống thử đủ các loại bia trong quán người ta. Hình bên là các loại bia quái gở gì đó mà uống trong cái ly cao khỏi nói, muốn nốc cạn cái ly bia này thì cứ như là ''ngửa mặt than trời'' vây thôi heheheh. Giữa cuộc còn có ku S mang hai đứa bạn đến uống ké vài ly bia cho xỉn trước khi đi...nhậu nữa chứ hahahah.Tại sao viết blog này? Trời ạ, tại vì cái lạnh trên đường về đó thôi. Khi đạp xe về mới gọi là khổ sở: trời mù sương và lạnh thôi rồi, không khí đặc quánh, tầm nhìn (cá chắc luôn) là dưới 500m. Chồng vẫn còn nói chuyện được, tui thì nín hẳn (lo thở phì phò thôi). Hai bàn chân thì không đến nỗi, nhưng hai bàn tay dường như cóng hẳn rồi, đầu và mặt buốt không thể tưởng tượng. Về tới nhà không mở nổi cửa, óc buốt và choáng váng như thể uống 10 ly bia, áo khoác uớt đẫm sương. Rồi tui nhủ lòng 'sau này không đi chơi về khuya như này nữa, [nếu có] thì không đi xe đạp như này nữa'' grrr.

No comments:
Post a Comment