Wednesday, June 17, 2009

sự kiện

Một ngày đẹp trời có nắng ấm và tiếng chim hót (ý là ngày hôm qua đó) có một người (ý là chồng đó) gọi điện thoại cho mình bắt mình sáng nay phải...đi học ặkặk.
Trời ơi, tự nhiên đang ăn ở không ở nhà mỗi ngày sung sướng internet, tv, phim phiếc này nọ nói chung là thiên đàng thì đùng cái bị đạp xuống...trần gian, là sao trời? sao chịu được? Thế là bạn P nhà ta vật vã nằm ra đất mè nheo nhất định không chịu đi học là không đi. Cứ mỗi lần bạn chồng nhắc chữ ''nhớ ngày mai....'' là bạn P của chúng ta rú lên và ngoe nguẩy biến đi chổ khác liền. Bạn chồng tức quá cũng rú theo ''trời ơi, em ba CHỤC tuổi rồi chứ có phải ba tuổi đâu mà nhõng nhẽo quá vậy? Chẳng lẽ em muốn anh ngày mai lôi em lên xe rồi lôi em vô lớp học như tụi con nít hả?'' ặkặk. Trời, tưởng hù dọa ai chứ hù dọa đứa này coi bộ hơi khó, bạn P nhà ta vẫn làm mặt hầm hầm nói ''em không đi là không đi''.
Tình thế đến nước này bạn chồng nhà mình chỉ còn một chiêu nữa thôi híhíhíh. Đó là ''em đi học đi, anh trả tiền mướn em đi học há'' hahahahah. Câu này nhớ lại nhiều thứ ngày xưa ghê nha, mỗi lần mà kêu nàng/vợ làm gì đó mà nàng/vợ không thèm đếm xỉa thì chàng/chồng chỉ còn cách đem hiện kim ra mua chuộc mà thôi híhíhíh. Nói thiệt chứ, Mrs. Truong nhà ta coi vậy chứ ham tiền lắm, dụ gì dụ chứ mà đưa tiền ra là Mrs. Truong nhà ta gật đầu liền à ặkặk. Xưa giờ chồng toàn mướn mình làm chuyện nọ chuyện kia không à nghen, thậm chí hỏi cưới mình mà mình không ok thì chồng nói ''em lấy anh đi, anh trả em tiền'' hahahahah =)). Vậy đó, cuộc đời này đầy dẫy và sặc mùi tiền bạc mà thôi.
Dài dòng quá, tóm lại là sáng nay để chắc ăn nên bạn chồng nhà ta đi làm thiệt trễ cố ý đến giờ của bạn vợ đi học rồi lôi bạn vợ lên xe thiệt luôn đó, dĩ nhiên sau đó là chở đến trường chứ tuổi này mà bị lôi vô trường thì nhục nhã chịu gì nổi trời heheheh. Thế là chúng ta có nhật ký ''hôm nay em đến trường, chồng chở đi đến chốn'' ặkặk. Mai mốt kể tiếp đi học cái giống ôn gì, học với giống người gì, chứ giờ ngồi nghĩ lại thấy chán quá đi má ơi. Thời khóa biểu là hai tư sáu, nhưng mà hôm nay mình vô lớp đã đăng ký nghỉ luôn ngày thứ Sáu tuần này rồi, và còn tuần tới tới nữa mình cũng nghỉ quách luôn (lý do là holiday đó mọi người híhíh). Bạn P của chúng ta thiệt là chịu chơi quá xá, thật ra cũng không chịu chơi lắm đâu nhưng do bạn P làm theo lời người xưa dạy đó, người xưa dạy rằng ''chuyện học là chuyện cả đời''. Nghe chưa? Hiểu hông? Chuyện của cả đời nên mình có cả đời để học, còn chuyện ăn cái này chơi cái kia chỉ có lúc này thôi nên phải làm chứ cơ hội qua rồi khó mà lấy lại được, nên chuyện học từ từ tính sau đi, hén.

Rồi, đi học hôm nay là một sự kiện rồi há. Sự kiện tiếp theo là học xong bạn P...đi bộ về nhà trong vòng một tiếng đồng hồ luôn, trường cách nhà khoảng 8km thôi à, đi mới có 8km mà mòn đôi giày rồi đó. Chồng phải trả tiền cho tổn thất này của mình thôi, hoặc chồng phải mua đôi giày mới cho mình (nói vậy chứ chàng offer mua giày từ tám tháng trước nhưng nàng tiết kiệm nên chưa mua thôi á, dễ thương ghê há).
Thôi hết chuyện rồi, giờ cả nhà mình phải ra ngoài coi người ta đánh lộn đã, lâu lâu mới có một lần à mà là do giành giật chổ đậu xe thì lại càng hiếm, phải chứng kiến cho bằng được thôi dù hồi mới dọn tới mình cũng là một nạn nhân của dzụ án này hèhèhèh.

6 comments:

LyNn said...

chúc mừng bạn P đã có tinh thần chịu đi xóa mù chữ. Ko ngờ bạn lại lười như hủi zị đó, đi học mà còn để chồng bắt nữa :))

PhungPat said...

Coi quynh lon xong ve ke tiep doan sau nghe(doan quynh lon do).

vivian said...

thôi ráng lên Mrs Truong, học không vô thì cũng có một khoản thu nhập ổn định mừh.... kệ cứ đi, tội gì không đi ^^

Mrs. Truong said...

Trời, đúng là người xưa nói cấm có sai ''hãy cho tui biết bạn của bạn là ai, tui sẽ biết bạn là người như thế nào''. Quá chính xác với mình, vì bạn mình toàn là loại ham học, ham bạo lực, ham tiền y xì đúc mình luôn =))

Giaochi said...

choai~

Mrs. Truong said...

''Choãi'' là sao bạn Giaochi :P, mình hem hỉu.