Đặt title thế thôi, chứ sự thật không đến nỗi đau đầu như title heheheh. Đơn giản là gặp vài nhân vật thích chối việc, đổ thừa và không thích hợp tác nhưng lại chứng tỏ mình, còn vài điểm nữa rất mâu thuẫn khiến mình nghĩ tới nghĩ lui về những con người đó mà đau hết đầu. Khủng khiếp hơn nữa là không chỉ có mình mình đau đầu, mà có thêm vài người cũng suy nghĩ rồi đau đầu giống mình vậy hìhìh. Sau vài lần kinh nghiệm (nhưng không hề thương đau), mình đã học được cách chối việc, đổ thừa và không hợp tác giống người ta hàhhàh. Và chiều nay thực hành, ít nhất người ta cũng phải một lần "được" nếm mùi khi người khác trở mặt như người ta đã từng chứ híhíh.
Dù mình có phần sai sót trong công việc đó thật, nhưng tại sao khi mình hòa nhã đề nghị một sự việc chỉnh sửa thì người ta lại lắc đầu ngoay ngoáy kiểu vậy chứ. Ở đời đúng là mềm nắn rắn buông, mình đề nghị thì không chấp nhận (dĩ nhiên, là 'sếp' thì không thể để bị áp đặt ặk ặk), để sau đó bị 'sếp của sếp' bắt buộc cho thì khi ấy vừa chấp nhận vừa xấu hổ, rồi thì đồng nghiệp cũng không muốn nhìn mặt luôn (dù mình rất hoan nghênh điều đó). Đằng nào thì mình cũng đạt được mục đích, cả 'sếp của sếp' cũng đạt được mục đích giống y chang mình mà không hề bị mang tiếng ép người (mình mang tiếng đó rồi còn đâu).
Phải coi lại bản thân của mình khi mà cả một xí nghiệp mấy trăm người, ai cũng quay lưng lại với mình nghĩa là như thế nào chứ? Không nhân viên thân tín, không sự tin cậy nơi sếp, không quan hệ tốt với bất kỳ nhân viên của tất cả các phòng ban, không một lần cư xử cho ra dáng quản lý, thậm chí không cả một câu nói đẹp. Buồn cười không khi tôi có phần sai rành rành ra (tôi có nhận lỗi đó) , nhưng tất cả mọi người đều lại chống lưng đằng sau (àh, mỗi sếp dọa đuổi việc hết tất cả thôi, nhưng đằng nào mà tôi chả nghỉ việc). Nhưng đâu vì lẽ đó mà tôi làm việc bê trễ, tắc trách chứ. Thậm chí, việc xảy ra tới lúc này là do tôi quá tử tế và có tinh thần trách nhiệm cao quá thôi (híhíh hơi bốc tí). Lẽ ra, một người quản lý tốt là một người không nhún tay vào việc gì nhưng lại nắm tất cả mọi việc chứ. Lẽ ra một người lớn thật sự là một người biết cư xử thế nào phải phép chứ. Đằng nào thì tôi cũng rất tự hào bản thân là mình chưa lên chức quản lý nhưng lại làm tốt việc sắp xếp và quản lý công việc và nhân viên. Đằng nào thì tôi cũng rất tự hào bản thân mình nhỏ tuổi hơn người ta nhưng lại cư xử biết trên dưới trước sau, biết thấp cao lớn nhỏ hèhèh.
Thôi, kết luận: một ngày lăng xăng nhưng không phải lăn tăn hahahah. Câu nói bất hủ trong ngày nè "lâu lâu mới được họp một lần mà sao họp có chút xíu à" hahahah
Tuesday, January 15, 2008
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment