Đồng chí tớ có notebook mới (nói không phải để khoe, nếu khoe thì đã để subject khác òi). Nhưng nói để biết là notebook của nợ này nó cài window vista rồi tùm lum thứ khác mà mỏi mòn luôn mới cài được unikey dzzô. Dù viết blog bằng hai thứ tiếng khác nữa cũng được (cái này nói không phải để khoe, nhưng ý này chêm dzô để nâng cao câu tiếp theo quan trọng lắm), nhưng viết được tiếng Việt thì tui thấy đã quá trời (một kiểu sung sướng gì đó, đại loại vậy hahahahah). Nghe chừng phức tạp nhưng tui thấy giờ người ta viết sai chính tả nhiều quá mà tui ứa gan, thậm chí còn trả lời là "sai vậy rồi sao" gì gì đó nữa nên tui ghét lắm. Mà nói cái này không phải để khoe (thiệt ra khoe nãy giờ rồi đâu híhíh), chứ từ nhỏ đến lớn, tui đi học toàn được thầy cô khen là giỏi tiếng Việt. Rồi đi học tiếng Anh cũng được thầy khen giỏi tiếng Việt (hay ý thầy nói tui học dốt tiếng Anh, không biết nữa).
Nhưng nói chung, tui thích tiếng Việt lắm à nghen. Tiếng Việt nghe thanh tao, viết thanh tao, dù nghĩa bóng nghĩa đen nghĩa đỏ loạn hết lên. Mà dạo này nghe ngừơi ta bàn nhiều về cái chuyện chính tả của 9x gì gì đó, tui không biết nữa nhưng có vài chữ được biến chất nghe thấy cũng dễ thương lắm í, thí dụ như "hem" nè, chữ "bít" nè, vài chữ vậy đó nghe dễ thương chứ bộ.
Còn cái vấn đề ''i ngắn'' với ''y dài'' í, tui thấy cũng đơn giản lắm mà sao nhiều người rất hay mắc phải ghê. Thí dụ chữ ''may mắn'', viết là ''mai mắn'' thì còn gì là ''vận mai'' của người ta nữa hả trời? Nghĩ sao nếu một người học hết lớp 12 mà nói là "giờ người ta toàn viết mai mắn thôi''. Là sao? Là sao?
Dù sao thì tui cũng hai mươi mấy năm làm người Việt Nam rồi chứ bộ, không giỏi tiếng Việt mới ghê á heheheh. Mà hình như trời lạnh quá nên tui nói nhảm tùm lum hay sao í hixhix
Thursday, February 21, 2008
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment