Sunday, February 24, 2008

cách mạng

Xảy ra vào thứ Bảy hồi 20g45 (giờ GMT+1 híhíh). Buổi tối trời cũng còn kha khá lạnh, đồng chí chồng tự dưng rủ ra phố uống bia, đi bằng xe đạp. Mà phố cách nhà khoảng 25 phút đạp xe và 8 phút đạp ga. Đằng nào chồng cũng hẹn với anh bạn đã lâu không gặp, nên thôi kệ đạp xe đi cho rồi (cũng cái tội của mình chứ ai, xúi chồng cho ku S mượn xe rồi còn đâu hixhix).
Thế là hai vợ chồng, mỗi đứa một xe hì hục đạp ra phố. Trời lạnh đúng kiểu mà hay đọc được trong tiểu thuyết í (lạnh khủng khíêp: nào là lạnh cắt da cắt thịt, nào là lạnh buốt óc). Có đủ hết, những thứ đọc được đó không còn trong tiểu thuyết nữa, mà nó từ trong tiểu thuyết bước ra dội thẳng dzô mặt mình hixhix. Được một cái là đạp xe một hồi bàn tay bàn chân lạnh cóng tự dưng trở nên ấm lên khiến mình cũng ngạc nhiên. Rồi dần dần người cũng ấm lên, và cuối cùng không còn cảm thấy lạnh nữa. Àh, thiệt ra là có cái vẫn còn lạnh: khuôn mặt và hai cái tai. Eo ôi, mũi miệng cằm tai không còn cảm giác luôn, buốt khủng khiếp, đơ hơn cục bơ nữa (cứ tưởng mình không còn cười được, không mở miệng nói chuyện được nữa chứ hahahah). Hơn 21g thì tới quán, và quán chưa mở cửa. Nghe kể là dân Hà Lan cuối tuần đi chơi dữ lắm, giờ bắt đầu ra khỏi nhà đi chơi là khoảng sau 9g tối (ý là mình hai lúa, đi hơi sớm rồi á), dzậy mới gúm chứ.
Ba đứa mò dzô quán ngồi, ấm áp hẳn. Mỗi đứa một ly bia của nợ gì đó mà nặng hơn bia bình thường (quên cha nó tên roài, nhớ khoảng 5 7 độ hay sao á). Rồi hết một ly đó, lại chuyển sang một loại bia khác, bạn P thấm thấm rồi nên nói chuyện hết sức cởi mở và vui vẻ (khủng khiếp). Rồi khi còn đang định uống tiếp thì bị tay phục vụ hắn đuổi cổ (vì quán dẹp bàn và chuyển thành sàn nhảy). Ba đứa xách nhau qua quán khác để uống tiếp (quán này tui đã từng ghé uống cách đây....2 năm). Ở bên đây rủ đi uống là uống đúng nghĩa (là không cho ăn một chút gì nên khiến đó trở thành lý do làm bạn P thê thảm đến mê sảng). Vì vào quán thứ hai bạn chồng và bạn T lại kêu bia uống tiếp, tầm 3 hay 4 ly gì nữa í. Hahahah, lúc này là bạn P nói chuyện vui long trời lở đất, kể chuyện bá láp bá xàm ta bà thế giới, bạn T chắc quý bạn P lắm vì lần đầu quen biết mà bạn P nói chuyện như thể hai đứa thân từ đời kiếp nào hahahah, bạn P còn không chịu nổi mình nữa mà hahah. Cuối cùng nhận là mình xỉn thiệt, hai bạn kia mới xách nhau ra khỏi quán đi "kiếm gì đó ăn".
Ôi trời, dù xỉn thiệt nhưng bạn P thừa biết xứ này làm gì có ''cái gì đó'' cho bạn P ăn chứ. Y chang bạn P xỉn nghĩ, hai bạn kia ăn cái món của nợ gì đó của bọn Thổ Nhĩ Kỳ (viết là donna kabap hay sao í, ghê). Bạn P khi này ngồi trong quán chờ hai bạn kia ăn thì chịu hết nổi và ngủ gà gật, được một lát bạn P bắt đầu buồn...nôn (ewww) và tự động đi ra ngòai nôn một cái rẹt tỉnh bơ vì không biết tìm đâu ra toilet lúc xỉn như này heheheh (cũng may là vì không ăn gì nên nôn ra ''không gì cả''). Quay trở vào ngồi gà gật tiếp chờ hai bạn kia ăn xong, và khi quay trở ra là bạn P ''không còn gì để nói'', chỉ có ói thôi (ặk ặk).
Tình hình tiếp diễn sau đó nhanh đến mức ngạc nhiên. Trời về khuya rất lạnh, bạn P èo uột không đi nổi, báo hại bạn chồng và bạn T phải ''lợn cặp nách'' bạn P (nhớ lại thấy nhục nhã quá hix). Rồi lại ''không có gì để nói'' tiếp nữa, hai bạn ấy gúm bạn P quá hay thế nào í, chỉ thấy quay mặt đi chổ khác thôi hahahah. Rồi sau đó là công trình khuân vác bạn P ra chổ hẹn (trên đường lây lất, bạn P vẫn còn có thể nói chuyện như không hề xỉn ấy, rồi chửi thề nói bậy linh tinh đủ thứ trên đời đúng kiểu ''mấy thằng xỉn'' , gọi ku S đến đón về (vì khi này bạn P gục hẳn òi). Ku S ào đến, tót xuống, mở cửa sau ra, hai bạn kia khiêng bạn P quăng dzô băng ghế sau (mấy cái này tòan nghe bạn chồng kể, chứ bạn P làm sao mà biết được híhíh). Hai chiếc xe đạp đành để lại ngoài phố, dĩ nhiên rồi vì cả thân mình bạn P còn không nhấc nổi nữa là heheh.
Tiếp theo là toàn nghe kể thôi, không kể lại làm gì nữa mất công thêm. Chỉ biết buổi sáng hôm sau dậy mà cái bụng nó sôi réo ầm ĩ, vì nó hoàn toàn trống không mà hix. Lần đầu tiên xỉn ở Châu Âu, nói thiệt chứ xỉn ở Việt Nam sướng hơn trăm lần.

2 comments:

Giaochi said...

ak ak ak~
noi den vu xe dap moi khoe: nang gc moi mua xe dap... hum nay dap 1 vong muon na' tho*? :D

Mrs. Truong said...

đây nè, sáng dậy ko nổi luôn, chân nhức thấy bà luôn nè. Vì sáng chủ nhật ra phố mang hai cái xe đạp về nên tiện thể chạy lòng vòng luôn, mà lòng vòng thế nào chạy thành 3tiếng đó. Thiệt tình