Sáng nay đi ăn sáng với đại gia, dã man lắm, hẹn 8g30, đại gia lò mò đến khoảng gần 9g30 (còn nói là đã nhắn tin báo lại lúc gần 2g sáng nay rồi mà, nghe mà ớ). Đã thế mình chỉ còn cách trả thù trong khi chờ đợi thôi (ăn 3phần luôn, đến mà trả tiền hehehe). Ra là đại gia đi xe hơi mới nên chạy có phần lúng túng tí ặk ặk, ghê quá, nghe kể không thôi là đã không dám ngồi chung xe rồi. Đại gia nhiều hoài bão wớ (đã vậy còn đặt gánh nặng lên vai mình nữa). Thôi kệ, cố lên cố lên, đằng nào cũng là tốt cho mình mừh.
Ăn sáng uống cafe xong, trên đường về định ghé qua thăm bà Ngoại, may thế nào mà gọi điện thoại cho Trân trước khi gửi xe vào (mới biết là sáng nay Ngoại đượợc cho về luôn rồi). Về nhà thì tụi nhóc đi cafe hết luôn rồi, còn lại cả nhà ăn cơm trưa (vẫn với mấy món cũ trong ba ngày Tết chậc chậc). Hôm nay món thịt kho hột vịt kho được hâm tới lần thứ mấy mươi rồi không nhớ nữa, nên hậu quả là hột vịt cứng ngắc luôn, thậm chí cái vỏ tròng trắng cứng đến dao cắt không đứt nữa mà (ehèm)
Cơm trưa xong thì mở tv, vô tình trúng cái phim Something's Gotta Give, oh man vừa dễ thương vừa mắc cười (nhưng vẫn thích cái kết là Diane Keaton make couple với anh người yêu trẻ Keanu thôi àh heheh, vì tui không thích Jack Nicholson). Hết cái phim cười đó thì có tiếp cái phim Girl With a Pearl Earring, trời ạ phim chậm đến nỗi muốn bỏ đi mấy lần (nhưng phim làm hay quá khiến mình không dứt ra được, đành coi cho hết chứ sao). Thiệt ra, nhờ coi hết mới biết cái phim tựa gì đó chứ. Nghĩ trong đầu, coi xong phải wiki ra lý lịch cái lão Johannes Vermeer xem như nào (cũng hay ghê). Rồi nhận được một offline message mà đọc mấy chữ đầu thôi đã suýt ngất (vì cười): dear my cutie & good girl (ehèm, lé hết mắt nhé hahah), còn thì nội dung xúc động lắm í. Àh, một quả sms của đại gia cũng xúc động không kém nữa (thanks for all).
Mùng Bốn Tết là dzậy nè, coi như hết Tết rồi đó.
Sunday, February 10, 2008
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment