Friday, August 14, 2009

bùn ngủ o_O

Hôm nay cuối tuần rồi, cả tuần hai vợ chồng bận rộn đủ thứ chuyện nên không có viết blog được mặc dù toàn chuyện hay. Mà không viết rồi để đó là quên luôn, không thể viết trở lại chuyện quá khứ, nó nguội ngắc nguội ngơ rồi viết làm chi nữa.

Chuyện còn ấm ấm của hôm nay là hai vợ chồng lần đầu tiên vô bệnh viện của thành phố đang ở híhíh. Trời ơi có gì đáng khoe đâu chứ, cả năm trời chuyển đến đây sống không vô bệnh viện không đi gặp bác sĩ là chuyện quá tốt quá hay chứ còn gì, nhưng vẫn không phải là chuyện đáng khoe, đúng vậy. Vấn đề là sáng nay hai vợ chồng vô bệnh viện mà vẫn phải tra đi tra lại cái địa chỉ coi có dzô lộn chổ không, sao mà cái chổ mình đang đứng nó giống cái resort Hoàng Anh Đà Lạt quá vậy, à không, thiệt ra nó phải sang hơn chục lần vậy mới đúng chứ. Bệnh viện gì mà bao bọc xung quanh là một dãy đồi be bé con con cỏ mọc xanh mát, cây cối bao vây như khu nghỉ dưỡng du lịch sinh thái gì đó.
Sảnh chính của bệnh viện thì cao rộng thênh thang và bên trên là một bầu trời đầy nắng và mây xanh, heheheh tả lãng mạn ha vì thiệt ra mái nhà của bệnh viện bằng thủy tinh đó nên nhìn thấy luôn bầu trời là vậy. Sạch sẽ thì không phải kể rồi vì châu âu mà, có cũ kỹ cũng phải sạch sẽ chứ nói gì đến cái bệnh viện nhìn còn mới này chứ. Trong sảnh chính có căntin bán đồ ăn nhẹ và nước uống, có một tiệm hoa tươi để vào thăm bệnh ghé mua luôn không cần tất tả ra chợ mua hoa rồi lộn ngược đến bệnh viện, có quầy bán sách báo và đồ linh tinh cho trẻ em để người lớn không phải bận tâm nếu tụi nó mè nheo nhõng nhẽo, có luôn một quầy bưu điện nhỏ để gửi thư nữa mới ghê.
Bãi đậu xe thì bốn tầng ngầm dưới đất và sáu tầng cao lên trên mà chạy vào chạy ra cực kỳ thuận tiện không vướng mắc cái gì cả không vướng mắc ai cả, 1h/€1.20 thiệt là rẻ và tiện lợi. Tuyến xe buýt đến bệnh viện thì từ bốn phương tám hướng đều có và trạm ngừng là ngay cổng chính bệnh viện luôn, thiệt là đã. Chồng nói ''hèn gì người ta đòi nằm bệnh viện lâu là vậy'' ặkặk. À, điều đặc biệt của bệnh viện này là danh hiệu mà bệnh viện đạt được năm nay, danh hiệu ''bệnh viện an toàn nhất'', mình dịch qua loa vậy thôi chứ cũng không biết dịch sao cho hay nhưng theo chồng giải thích thì năm nay số bệnh nhân tử vong của bệnh viện này là thấp nhất Hàlan nên mới đạt được danh hiệu này là vậy heheheh.
Vì đến bệnh viện vào giờ giữa trưa nên khi về thì đói quá, hai vợ chồng ghé căntin dưới sảnh kiếm chút gì ăn lót dạ chứ bụng nó réo quá chịu không nổi hìhìhìh. Lúc ngồi ăn bánh uống nước định mượn chồng điện thoại để chụp hình mà chồng lại để ngoài xe rồi nên không có cơ hội show hình cái resort nãy giờ mình kể, í lộn cái bệnh viện chứ. Chồng nói ''nhớ có lần đi thăm ai ở bệnh viện vietnam, mới bước tới cửa thôi là muốn bệnh thiệt luôn rồi'' heheheh, công nhận là vậy. Thiệt tình, trông người mà nghĩ không biết đến bao giờ ta mới được vậy đây hixhixx

P.S.: cái title là ''bùn ngủ'' mà lạc đề quá hả? Thiệt rà title là status hiện tại, bây giờ gần 1g sáng rồi. Hôm nay bạn chồng đến chơi và mình cho chồng ''xổng chuồng'' đi pool với bạn ngoài downtown rồi heheh, mình lịch sự tử tế lắm vì nếu mình đi cùng thì sẽ đòi về sớm mà đàn ông đi chơi mới có 1g sáng mà về gì trời, quê chết nên mình ở nhà và ''cho phép'' chồng đi chơi hàhàhh. Ở nhà một mình thì không sợ, nhưng ngủ một mình thì không được, khổ vậy đó. Quen hơi chồng rồi, không có chồng dù có buồn ngủ cũng không ngủ một mình được híhihíh. Báo hại là giờ ngồi ngáp lên ngáp xuống mà gõ blog đây nè híhíh

3 comments:

vivian said...

lấy đại cái áo nào của chồng vừa mới mặc mà chưa có giặt, rồi ôm là ngủ được liền àh :))

PhungPat said...

Minh cung vua nghi nhu van Vivian vay. hihihi...Hoi minh con o vietnam thuong thay Me lay cai ao cua anh re minh quan cho chau minh ngu vi no nho Ba ngu khong duoc, hiihihi...

Mrs. Truong said...

Các bạn thiệt là xúi bậy :P, chồng mà dơ mình vẫn ôm ngủ được chứ mà mình cực kỳ nhạy cảm với đồ dơ à nghen :D