đường vô trung tâm phố mà phải đạp qua một cánh rừng nhỏ nữa như này nữa nè, đạp cứ gọi là cong đít xịt khói luôn hizhiz
Hixhix, đó là mình nghĩ bụng vậy thôi, chứ còn bọn địch thì hẹn mình 10g sáng, nói chuyện nam tào bắc đẩu gần 2 tiếng đồng hồ luôn, trong khi nói chuyện là bụng mình đã kêu ọt ẹt rồi, may là nó kêu nho nhỏ đó chứ không thì mắc cỡ chết luôn híhíhíh. Rồi nó test mình tới, test mình lui, đã nói thẳng là con không biết gì hết, má ba cho con học lớp vỡ lòng cũng được, mà bọn địch nó đâu có chịu dễ dàng vậy, nó phải hành hạ mình, nó test hai bài, làm mình vừa đói vừa phải động não nên đầu óc cứ gọi là váng vất luôn, rồi lại còn điều tra gia đình nội ngoại hai bên bà con xa gần hỏi láng, rồi tới chuyện học hành gia đình con cái, trời ơi thứ dân gì mà nhiều chuyện thấy gớm.Gần 12g trưa mới bắt đầu mò về, khi này thì đâu còn sức lực gì nữa mà đạp với chả đẩy. Mới đạp xe được một đoạn là thấy nghi nghi rồi, sao đường này lạ quá, chắc lộn đường rồi hay sao í. Nhìn tới nhìn lui một hồi thấy tấm bảng chỉ đường, cứ ngoái ngoái đầu lại đọc cho bằng được, khi đọc được hoàn toàn thì cũng là lúc tông thẳng xe leo lên lề đường rồi hahahah. Có một thằng chạy ngược lại cứ nhìn mình cười tủm tỉm, mình thì té đau điếng vậy mà nó cứ cười thôi. Quân khốn khiếp, cười người hôm trước hôm sau người cười nha con.
1 comment:
vậy mà ko cho thằng đó mải ngoái lại nhìn chị cười quá đâm luôn vào gốc cây cho đáng đời nhà nó ha!
Cho mình đứng ngoài cười cả đôi dở hơi luôn =))
Post a Comment