Đêm qua mưa ướt dầm sợi tóc
trên một tinh cầu cô độc
mấy tỉ người chung chạ một mặt trời
trên một tinh cầu cô độc
mấy tỉ người chung chạ một mặt trời
Em đừng tin lời bọn lá non
chúng làm gì biết buồn
trong khi loài địa y rấm rức
chúng làm gì biết buồn
trong khi loài địa y rấm rức
Mùa thu trở nên cám dỗ
anh trở về uống rượu với đèn đường
và lãng đãng hóa thành loài sương
Khi ấu trùng chữ nghĩa bay đi
anh sẽ nói cho em một điều bí mật
rằng làm thơ là một việc bất an
anh sẽ nói cho em một điều bí mật
rằng làm thơ là một việc bất an
Bất An - Đàm Hà Phú
Một trong số những bài thơ của tác giả làm mình ấn tượng, bài đầu tiên là bài Vậy Là Cuối Cùng. Nhưng bài này mình bị ấn tượng hơn, nhất là câu ba khổ một. Câu đó làm mình liên tưởng đến những hoa bí và mình trong vườn nhà một buổi sáng nhiều nắng. Rồi từ đó khiến mình nhớ lại và ngân nga bài hát của Scorpions mà mình lấy làm titile ở trên.
Cảm ơn tác giả đã sáng tác và chia sẻ những bài thơ đầy cảm xúc đẹp, mong manh, cô độc và bất an.
5 comments:
Hà hà Scorpions, Wind of change, Still Loving You, và Holiday... một thời chết mê chết mệt :)
Bài thơ đọc bên blog nầy "cảm" hơn là nên Blog của ông Phú nha -- sao dzậy ta, hay là nhờ "background" và lời bình ??? Dân sống ở Bắc Mỹ chắc bị "đầu độc" bởi "khuyến mãi" :=)
Đồng ý với chị Khami, đọc thơ bên này với hình minh họa thấy lạ và hay hơn sao ý. Tuyệt, em gái!
Đúng là cũng bài thơ ấy mà sao hiện ở đây thì nó hay hơn, chính mình còn không nhận ra mình trong đó, nó đang tràn nhựa trong nỗi bất an của đời sống.
Cảm ơn chị Xuôi, kiểu này mau khăn gói qua Hòa Lan uống rượu sớm...
anh Hoàng: đó đó, đó chính là cảm xúc mà bài thơ này dẫn dắt em đi đó heheeh
chị Tư: chắc nhờ hình đẹp đó chị híhíhíh
chị Bebo: vậy là chị cũng thích hàng khuyến mãi như chị Tư nói rồi há :D
anh Phú: dạ, tác giả có qua uống rượu thì uống, chứ mà nói chuyện thơ với anh sui thì méo miệng ráng chịu hahahah
Post a Comment