Mọi người gọi là lâu đài nên mình cũng gọi theo, chứ cái này không thể nào là lâu đài được vì nó nhỏ như cái lổ mũi vậy á. Vua chúa nghèo nghèo gì chứ cũng phải ở cái nhà nào coi được chút chứ trời, có chúm dzậy thì dám chưa lên tới chức vua chúa quá híhíhíh. Tên gọi là Eremitage (đọc là ê-rê-mi-ta-zê theo tiếng gì mình ko biết heheh), nhưng đây chỉ là cái cổng vào nhìn từ trong ra thôi, đi vào sâu còn một cái nhà bằng đá nữa mà mặc dù nhỏ nhỏ chứ mình thấy cái nhà đó xứng với chữ lâu đài hơn.
Đây thuộc khuôn viên lâu đài, giống cái vườn thượng uyển vậy á. Mà giờ thì thấy mọi người buổi chiều trời mát nên đi dạo và đi tập thể dục lung tung lang tang trong đây, mình nghĩ cái vườn thượng uyển của tòa lâu đài này chắc nay đã chuyển kiếp thành công viên rồi, nhưng nói chung là view rất đẹp rất hay, xa xa còn nhìn thấy đồi núi ruộng đồng nữa đó.
Đây là một lối đi trong khuôn viên lâu đài, nói chung cái lâu đài gì đó thì thấy ớn nhưng cái khuôn viên xung quanh thì sạch sẽ đẹp đẽ dã man rợ lắm. Khắp nơi cây cối xanh um, cỏ mọc xanh mát trong vườn, gió thổi dễ chịu khiến cho cuộc đi thăm lâu đài thành cuộc đi dạo mát buổi chiều thật thanh bình và thoải mái.
Còn đây là nhà hát thuộc hàng nổi tiếng thế giới, tên gì thì mình chịu thua không nhớ nổi nhưng ai muốn biết thì vào wiki tra bayreuth thì sẽ thấy đây là một điểm phải đến của thành phố. Nhà hát nằm trên khu đồi gần như là cao nhất của thành phố vì khi buổi sáng cô chở hai vợ chồng đi thăm thú rồi chở về thì chú hỏi ''có leo thẳng lên núi để ngắm toàn cảnh thành phố không?'' thì khi đó cô mới ngớ ra là quên mất rồi hhihih. Nhà hát bên ngoài nhìn tầm thường, bên trong cũng không có gì đặc biệt vì cũng như bao nhiêu nhà hát châu âu khác thôi, nó đặc biệt và nổi tiếng là vì dàn nhạc của nó. Khoảng tháng 7 tháng 8 gì đó thì mọi người khắp nơi trên thế giới đổ về đây để nghe hòa nhạc, nghĩa là những người đó đã có vé rồi. Còn như người trần mắt thịt như Mrs. Truong của chúng ta mà một ngày đẹp trời muốn đi nghe hòa nhạc thì phải đăng ký trước và sẽ được nằm trong waiting list mà hiện giờ đã dài đến hơn mười năm, nghĩa là bây giờ mà đăng ký thì ''có thể'' sau mười năm sẽ có vé và sẽ dắt theo 3 đứa con đi nghe hòa nhạc đó nghen ặkặk
Đây là khu downtown nè, trung tâm phố rất xinh đẹp và nhỏ nhắn, tuyệt đối sạch sẽ (châu âu mà lị). Mọi người đi dạo rồi mua bánh mì ăn rồi mua kem ăn mà mình thấy không khí nó nhẹ nhàng chứ không có chút nào ồn ã. Phố cũng được bao quanh bởi nhiều nhà cổ và nhà thờ rất hay, mình muốn chụp hình lắm mà tức ghê vì mọi nơi đều đang đóng cửa để trùng tu, chắc là để đón khách du lịch cho mùa hòa nhạc tháng 7 tháng 8 sắp tới đây chăng!?
Ở Bayreuth còn có một món ăn đặc biệt là bánh mì kẹp xúc xích nướng (tạm gọi là xúc xích vì nó cũng có hình dạng giống vậy á). Món đó có vẻ như là món truyền thống của mấy bạn phát xít nhưng ngon nhất thì phải là ở Bayreuth này, nghe cô chú quảng cáo quá xá nên mình cũng bấm bụng gật đầu chịu ăn, vậy mà khi đưa lên miệng cắn một cái thì...ặkặk...ngon thiệt má ơi híhíhih. Thế là cũng ăn hết một khúc bánh mì với hai cái xúc xích rõ to rõ dài (tức ghê, giờ có google cũng không tài nào kiếm nổi ra cái tên của món đó, may ra hỏi chồng thì biết thôi), nhưng mà nó ngon thiệt à nghen heheheh.
Nhắc lại cái nhà hát thì mới nhớ, mình cũng được vào bên trong thăm thú mà theo ông hướng dẫn nói là ''mấy người hên lắm mới được vào hôm nay à nghen'' vì thiệt ra nó cũng đang đóng cửa dọn dẹp lau chùi vệ sinh và sửa sang cho mùa hòa nhạc sắp tới luôn í. Ngoài cái ''hên'' ở chổ đó ra thì mình xui ở tất cả chổ khác, vì chổ nào cũng mở cửa vào ngày chủ nhật cho khách du lịch thôi. Thành phố bé tí nên dân cũng chút chéo luôn, có 75ngàn người mà hết 5ngàn là du học sinh rồi. Đường xá thì kiểu lên cao lượn sóng uốn éo qua lại khỏi chê, mình leo lên xe đi một vài vòng là coi như xuống xe kiếm chổ...ói luôn híhíhíh
5 comments:
Tên lâu đài đọc hơi bị giống tiếng việt :))
đọc kiểu như giống tiếng việt nhưng phát âm ra kiểu như phung mấy cục gạch khỏi miệng đó =))
Còn hình nữa không Mrs. Truong?Bạn chị từng có Station ở Stuttrart(chắc gần Mercedes.....). Mong ước bé nhỏ của bạn Phụng là được đi Châu Âu 1 chuyến cho biết nó đẹp thế nào theo cách nhìn trần gian của mình.
Nhìn trần tục thì khỏi đi, ở nhà đi. Phải mộng mơ mơ mộng thì đến châu âu được, bị dzì có nhiều chổ ở châu âu mà ko mộng mơ thì kinh tởm lắm í :)). Mà ủa, mắc gì đòi coi hình wài dzậy bà
Tại nghe có người nói Đức đẹp gấp trăm lần Đà Lạt mà không biết kiếp nào mới bò tới Đức được, thôi thì coi hình trước lỡ có gì cũng không phải xin phép thượng đế chờ mình biết nước Đức đã....
Post a Comment