Monday, September 15, 2008

in Bruges

Không phải phim của Collin xấu xí đâu, mà cuối tuần rồi hai vợ chồng lại xách nhau qua Bỉ chơi í heheheh. Chắc ai cũng biết Bruges phải không ta? Tại thấy nó cũng khá nổi tiếng í, với cả được Unesco công nhận là di sản văn hóa thế giới thì chắc là vậy rồi, với cả nữa nữa là khách du lịch đông quá trời luôn có cả khách Mỹ luôn là biết rồi đó.
Phải nói là Bruges đẹp thiệt, nhưng cái đẹp tựa như Praha nhưng có lẽ là không sánh bằng Praha đâu, style thì giống nhau rồi đó chỉ là không được cổ và lạ bằng. Dĩ nhiên, cái nào cũng có đặc điểm riêng thôi. Thí dụ như:

Tháp Belfry, không nhớ cao nhiu hết, chỉ biết leo tới đỉnh cũng mệt đứt hơi đi. Mà mỗi lần muốn lên thì xếp hàng dài sòng sọc để mua vé, có €5 thôi nhưng mỗi lần chỉ được ở trên đó có 70 người. Cứ vài chục người xuống thì vài chục người khác mới được lên

Một góc thành phố nhìn từ trên đỉnh tháp, xinh ơi là xinh

Sau khi leo xuống thì trời bắt đầu nắng ấm lên, thế là mua kem ăn, ăn không cẩn thận nên làm rớt kem, rớt thì cúi xuống lụm lên ăn tiếp hahahahah

Trúng tủ, vào ngay một tiệm mà ê hề bia không là bia ực ực

Một góc kênh trong lòng thành phố, có dịch vụ tàu thuyền đưa khách tham quan thành phố dọc theo con kênh này. Dễ thương lắm

Ngồi trước cổng một cái gác canh của cung điện hay sao í, đi vào sâu bên trong mới là cung điện, lộng lẫy vô cùng, nhưng vì lý do kỹ thuật nên vọt lẹ mà không kịp vào bên trong

Chủ yếu là cái nhà gỗ bên kia đó, nhà xây dọc theo con kênh với các cành liễu rủ dày như trong cổ tích í, thật là thơ mộng tuyệt vời



Từ chổ mình chạy qua Bruges có khoảng gần 3 tiếng đồng hồ thôi nên khá hào hứng để chạy qua đó. Dĩ nhiên là không rành đường, nhưng nhờ có navigation thì đi tới đâu cũng được heheheh. Chạy thẳng đến Bruges là nhào vô station để đậu xe liền, đậu xe rẻ mạt, mất €2.5 cho gần 5tiếng đậu xe. Ra station mua vé xe buýt vào trung tâm mất hơn €4 mà chỉ đi có khoảng4phút là leo xuống vì phố gần không tả, và vì cảnh quá dễ thương đến nỗi phải đi bộ, thế là phí tiền vé xe buýt chậcchậc nhưng bù lại thì biết đường đi.
Vì là phố cổ nên các ngôi nhà đều cổ, thế nên các shop nào Mango, nào Morgan, Espirit, Chanel tất tần tật tự dưng đâm ra cổ kính hết vì đều nằm trong các ngôi nhà cổ kia. Thú vị lắm, vì bên ngoài là cổ kính nhưng bên trong thì sang trọng hiện đại hẳn ra.

Vụ án ''lý do kỹ thuật'' không vào xem lâu đài là vầy: tự nhiên hai vợ chồng đang dạo dạo thì có một thằng cha trông như người Bungari hoặc Hung hoặc Thổ gì đó, nói chung đại loại nhìn cha đó giống như người ở các khu vực đó. Chả lại nhờ chồng chụp dùm tấm hình có lâu đài sau lưng, chụp xong thì nói là ''bên kia có cảnh rất đẹp, phiền mày qua chụp dùm tao tấm nữa'', nói xong rồi xách đít đi te te không thèm cầm lại cái máy quay phim mà ổng đưa chồng cầm nhờ chụp hình. Chồng cũng lịch sự đi theo vì tưởng là ngay kia thôi, nhưng cha này đi miết miết miết qua tuốt luốt cái khu bảo tàng gì đó vắng hoe hoe người làm hai vợ chồng tui nghi là nó muốn lừa đảo gì rồi nhưng vì cũng lỡ đã lỡ đi theo rồi. Biết ngay, tự nhiên có thêm một thằng nữa đi theo rồi chìa tui coi cái thẻ cảnh sát gì đó rồi nói ''thằng kia có làm phiền gì mà không" mà thằng giả cảnh sát kia là đã đi theo dõi tụi tui từ bên lâu đài òi, rồi nó hỏi passport gì gì đó nữa. Nghe xong, chồng tui nói liền ''không vấn đề gì'' rồi hai đứa xách đít dzọt lẹ, lẹ đến nỗi qua tuốt bên kia rồi tụi tụi còn chưa hoàn hồn nhưng đứng lại cười chuyện mình bỏ chạy quá trời.
Mấy màn này chắc chắn là lừa đảo mà, gặp ai ngơ ngác nữa thì nó đòi passport rồi có khả năng giật đồ bỏ chạy hay đại khái vậy. Mình dân du lịch, biết đường nào mà mò. Sau khi thoát khỏi hai thằng cha đó, tụi tui phải kiểm tra lại tất cả đồ đạc coi có thiếu gì không hoặc có dư gì không. Cuối cùng là mất hết hứng nên quay về luôn phewww. Tư nhiên đi chơi mà bị một dzụ hồi hộp, vừa hết hồn vừa bực mình vì sau đó nghĩ lại sao mình không cho nó một trận ta?!?

No comments: