Nhờ sinh nhật Mẹ mà đồng chí tớ mới biết là đã hết tháng Ba rồi và hiện tại đã là ngày thứ hai của tháng Tư. Khiếp, nhanh khiếp.
Đồng chí tớ không hề có bất kỳ lịch hay kế hoạch hay gì gì đó đại loại thế cho cái tháng Tư này (kể cả là đi chơi). Sao bỗng dưng đời tớ chán thế? Từ khi nào nó chán thế? Tại sao lại chán quá thế? Không biết. Bây giờ đồng chí tớ như thế nào? Không biết nốt, nhưng để liệt kê vài điểm xem: tóc không chải (hai ba ngày chải một lần là được rồi), quần áo mặc không ủi (có đi xí xọn đâu đâu mà ủi cho mất thời gian), tiền không có mà xài hoặc có cũng không xài (Đúng vậy. Thứ nhất: không làm việc nên không có tiền. Thứ hai: không ra ngoài nên không cần xài tiền), toàn dùng thời gian vào những việc vô bổ (kha khá thời gian trong ngày là ngồi trong phòng nhìn vách tường, khùng rồi đó nhưng không ai biết vì tưởng tớ cả ngày ngồi chơi game, blog, chat, nghe nhạc, nhiu đó là ''ngon'' rồi), sống vật vờ tẻ nhạt (nhưng tẻ nhạt cũng là một loại hạnh phúc, thế mới hay).
Kiểu như mất hết lý tưởng sống, mất bản thân, không yêu đời yêu người gì xấc (lại còn ''ghét người'' nữa kìa), tinh thần/tâm lý không ổn (định). Công việc chính trong ngày dường như là 'xem đồng hồ' và ăn và chờ đợi thì phải. Thôi, sao cũng được.
Là một người khác
Vì ngày không nắng nên càng khác
Wednesday, April 2, 2008
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
2 comments:
viet Tuyet den gium nang Giaochi di! haha~
kiểu fantic hén, nhưng thành drama ráng chịu :))
Post a Comment