Wednesday, December 26, 2012

không phải giáng sinh trắng

Một chảo đồ xào hấp dẫn toàn nấm với nấm, món nghiện của hai vợ chồng

Năm nay có một giáng sinh ấm và ướt ặkặk, hoàn toàn đúng nghĩa đen. 
Cuối tháng mười hai mà nhiệt độ toàn trung bình 10C (khoảng 50F), trời u ám và nhiều mưa. Thế mới nói là ấm và ướt chứ lị. Thấy thời tiết kì lạ và thiên tai khắp nơi, dù không tận thế vào ngày 21/12 nhưng mình cũng tin là sắp tận thế. Đã thế vào dịp cuối năm, tv chiếu một loạt phim thảm họa khiến mình coi mà ủ rủ trong lòng.

Chồng nghỉ phép cả tuần và tỏ ra rất có ích hêhêh. Sửa sang lặt vặt tất cả những thứ mà mình đã phàn nàn trước đó cả năm, chắc sợ xui nếu để kéo qua năm mới hay sao mà đồng chí rất sốt sắng, xong tất cả lại còn hỏi ''còn gì hư nữa không?''. Đó là hôm qua
Hôm nay đồng chí cũng rất hào hứng xách một vợ hai con đến khu trung tâm trò chơi trẻ con. Hai vợ chồng vật lộn với hai đứa người làm vì hai đứa nó quá phấn khích khi thấy quá nhiều con nít và quá nhiều trò chơi. Hơn 3 tiếng đồng hồ, thằng kia gục ngủ trên tay mẹ khi chung quanh vẫn rần rần rầm rầm, con nọ cũng mệt bở hơi tai nên kêu đi về mà nó cũng gật đầu về một cách khá dễ dàng.

Thật là một giáng sinh ý nghĩa: chả phải bày biện nấu nướng, chả phải tất bật mua sắm, làm toàn chuyện có ích hàhàh, có ích nhất là shop online được mớ đồ cho hè năm sau hahahahahah

Thursday, December 20, 2012

thứ năm 20/12/2012

Có phải ngày mai tận thế không? Chắc là không, vì bên chị Polka đã 21/12 rồi kìa mà chỉ vẫn viết blog được kìa.

Hôm nay mệt quá trời đất.
Sáng thì dậy năm rưỡi.
Trưa đi chợ bằng xe căng hải với hai đứa nhỏ 3 tiếng đồng hồ, đánh vật với con người làm vì chạy rông ngoài đường sướng quá hóa rồ nên mình phải cõng nó một đoạn kèm một tay đẩy xe thằng người làm. Mọi người đừng hiểu lầm mình shopping xmas này nọ, nhà này không có truyền thống đó, là đi mua dây điện bóng đèn mới nhảm chứ.

Giờ gần chín giờ tối rồi á mà chưa cơm nước, vẫn đang ngóc mỏ gõ blog đợi chồng về ăn cơm. Hy vọng người về nhà báo cho mình phần trăm lương tăng cho năm sau, cho mình khỏe người một chút. Nhưng nếu mai tận thế thì tăng bao nhiêu cũng vậy thôi.

À cái vụ tận thế. Nghe mẹ mình kể, đường lớn gần nhà giăng biểu ngữ ''Có lũ lụt, đừng hoảng loạn''. Tham nhũng ăn bớt ăn xén đến thế là cùng, chắc người ta còn có khuyên bảo hướng dẫn thêm phải như thế nào khi có lũ lụt, nhưng chắc là ''nó'' ăn rồi nên còn được nhiêu đó. Thôi, đừng hoảng loạn nhé mọi người


Đói quá đi mất, càng nhìn càng đói

Wednesday, December 19, 2012

thiếu ngủ

Thật ra cũng hơi thiêu thiếu thôi chứ không đến nỗi trầm trọng, nhưng mình muốn hưởng ứng phong trào thiếu ngủ của các bà mẹ nên mình quất cái title nghe cho nó...khổ một chút.

Đúng như mẹ PP và mẹ SM nói đó, tuần trước là tuần mình cũng bị trauma luôn vì vụ xả súng ở CT. Cứ coi news trên tv là mình nước mắt ràn rụa, coi xong tin thì ngồi thẫn thờ luôn.
Cả con gái cũng để ý thấy mẹ nhìn nó hoài, nói chuyện với nó mà mình cứ nhìn nó chằm chặp, đến nỗi nó nói ''mẹ hong có được nhìn thư''.
Chắc chắn một điều là các bậc phụ huynh trên toàn thế giới ai ai cũng phải sốc trước cái tin đó, đặc biệt là các bà mẹ. Mình thật không tưởng tượng nổi làm sao mà những cha mẹ của hai mươi bé kia có thể vượt qua được nỗi đau đớn đó hết, Chỉ tưởng tượng một ngày đưa con đi học rồi mãi mãi không đón được con nữa, mình chắc chỉ có phát rồ. Tưởng tượng thôi mà nghe ruột đau quặn lên

Cách đây hơn hai tháng, gần nhà mình có một vụ child abuse. Mình nghe xong tự nhiên sợ ơi là sợ, không dám đi ngang qua khu nhà kia luôn. Đi chợ cũng lấm lét, nhìn ai cũng thấy biến thái hết. Mà cuộc sống á, vẫn cứ phải tiếp diễn thôi

Ở châu âu chỉ còn mỗi Finland là còn cho sử dụng súng, nhưng dĩ nhiên không phải không có thảm họa. Cách đây hai ba năm mình không nhớ chính xác, ở biên giới HL Bỉ cũng có một vụ. Một ông tâm thần mang dao vào nhà trẻ, yes nhà trẻ, và đâm mấy đứa bé ở đây. Mình không dám coi chi tiết nên không rõ lắm, nhưng hình như may mắn là không đứa trẻ nào chết hết. Nói chung, kiểu gì thì cũng có khả năng xảy ra chuyện thương tâm thôi, chỉ là nặng nề cỡ nào.

Chừng nào mới hết ám ảnh?!? Chừng nào xứ sở thiên đường ấy mới cấm vũ khí để mình chuyển qua sống đây?!?

Sunday, December 16, 2012

sunday

Nhưng chả có chút sun nào dù đã hơn 9g sáng.

Một chúa nhật hiếm hoi yên ổn ngồi ôm laptop và ly cà phê

Chồng đi dự tiệc tất niên của công ty từ chiều hôm qua, con trai 6g sáng đã kêu mình dậy thay cái tã cứt cho nó nên giờ đã đi ngủ lại vì ngồi chơi mà ngáp xái quai hàm, con gái thì dậy trễ (8g rưỡi) nên giờ đang ngồi ở bàn ăn nhấm nháp bữa sáng (nhấm nháp là vì bánh mì & ham & cheese được mẹ trang trí hoa lá cành nên chị ngồi ăn rất thích thú).

Thế là mình yên chí lớn ngồi gõ blog...


...và thấy mình đang quá may mắn và hạnh phúc




Friday, December 14, 2012

tuyết


Kết quả trận tuyết đầu mùa cách đây...hai tuần ặkặk


Bên ngoài là tuyết, trong nhà là bún riêu hèhèh


Chuyển mùa một phát thì chồng con lăn ra bịnh hết thảy. Cả tuần ba cha con ru rú trong nhà, mình đi chợ nấu ăn cứ gọi là quần quật, khổ ơi là khổ ặkặk.
Blog của mình tên là gia đình siu nhưn, nhưng trong nhà chỉ có mình là siu nhưn thôi. Vì: mình chưa bịnh và ăn còn nhiều hơn siu nhưn nữa á hahahah. Mình ham ăn thì ai cũng biết, nói huỵt toẹt dzậy đi cho xong (đau một lần rồi thôi á ặkặk), cho nên mùa đông mình ăn uống cũng dữ dội hơn bình thường. Có nói bên nhà thị Hến á,  sợ nhứt đi ra ngoài mà đói bụng, nó lạnh cứ gọi là từ trong lạnh ra, mặc đồ mấy lớp vậy mà nổi gai ốc rần rần.
Đừng nói bị xui nha, sao đang ngồi viết blog này mà hắt xì nãy giờ mấy phát rồi ta ơiiii.