Wednesday, December 29, 2010

mùa đông & ăn uống

Ngã Rẽ Cuộc Đời ặkặk
Năm mới tới nơi mà ngày nào trời cũng âm u não nùng như này, không còn gi oải hơn



Được cái là có nụ cười của nàng kéo lại, cười như thể mùa đông đầy nắng ấm


Cuối năm, ghé nhà nào cũng thấy toàn đồ ăn. Có bữa đang đói treo mỏ thì gặp sinh nhật CC, trời ơi ta nói hận mẹ CC luôn, hình đồ ăn bày ngút ngàn làm mình tủi...miệng gì đâu ặkặk. Còn khắp các blog thì khỏi nói, có cái xmas không mà nhà nào nhà nấy ăn uống linh đình khủng khiếp, làm mình cũng lại tủi...miệng theo. Mình cũng muốn bày biện nấu nướng nhưng mình làm biếng quá híhíhíh, mà bày biện nấu nướng nhiều và ngon lành hấp dẫn như nhà mọi người thì mình hoàn toàn không có khả năng ặkặk. Thôi, cho chồng coi hình trong blog mọi người đỡ vậy hehehhe

Wednesday, December 22, 2010

in love

Dạo này đất nước thái bình quá, nói chung một đảng cầm quyền thôi cho nó đỡ lộn xộn còn chuyện dân chủ mình tính sau. Ý mình là mình nói chuyện nhà mình đó, mọi người thích đa đảng dân chủ gì đó chứ mình thấy mình cứ theo đảng cộng sản là nhứt, mọi người hiểu hong? Nghĩa là tiền của anh là của em, tiền của em vẫn là của em đó mà ặkặk. Rồi còn chuyện nấu nướng ăn uống, cứ đảng đang cầm quyền nấu món gì thì dân cứ ăn món đó cũng không nên lộn xộn làm gì cho đói. Ý là dạo này đảng cầm quyền không có phịa theo ai món mới hết nên dân cứ việc có gì ăn nấy, và dân blog cũng không được thấy mình nổ dĩa chuyện nấu ăn nữa híhiihí.

Ủa, định nói chuyện in love mà ta?!? ặkặk. Tuần rồi á, có bạn của chồng đến chơi. Lâu rồi đồng chí bạn này không đến nhưng tuần rồi đến thì mình cũng không có nấu món gì đãi luôn mới ác chứ heheheh. Chỉ lôi mấy con tôm khô với hủ củ kiệu ra đãi, rồi khô mực chấm tương ớt, rồi nem thôi, toàn chơi mấy món lạnh bụng mà mấy đồng chí ấy thì kết hợp với rượu vang rồi tới bia rồi chuyển qua whisky. Thiệt là đông tây hòa hợp.
Cũng lâu rồi mình chưa nói chuyện với ai mà thấy trên khuôn mặt toát ra một nét hạnh phúc rạng ngời không giấu nổi như vậy. Té ra chàng đang in love, in love ra mặt, in love ra miệng, từng lời nói cử chỉ đều tố cáo điều đó hehehehe, dễ thương gì đâu. Trước giờ cũng thấy nhiều người in love nhưng mình chỉ biết có một thằng là y chang như trường hợp kể trên thôi, chứ còn thì ai cũng lẹt đẹt lờ đờ như thể bị quăng dzô love chứ không phải té dzô love ặkặk.


Nói vậy thôi chớ mấy...tháng trước có phịa theo chị Cap món này, báo hại đảng cầm quyền xém tí bị lật đổ vì dân giành ăn tới con cuối cùng luôn, hixx hixx thế mới biết thực phẩm có khả năng gây binh biến đó nha, mọi người nên cẩn thận ặkặk


Tái bút híhíh: món mực này có lý quá trời luôn chị Cap ơi, chấm với dưa leo và cà chua sống thì đúng là hết thuốc chữa ặkặk

Wednesday, December 15, 2010

chuyện thỏ con

Mấy đồ chơi có hình con thỏ như này ở Hàlan rất thịnh hành, giống như Hello Kitty vậy đó. Bên này gọi là nijntje, đại khái là thỏ con.
Dĩ nhiên biểu tượng đồ chơi cho trẻ con thì trên tất cả các đồ dùng cho trẻ con đều có dấu vết của biểu tượng con thỏ như này: tô chén dĩa nĩa, thú bông, cặp sách tất tần tật đều rất thịnh hành. Nhỏ người làm nhà mình cũng có nhiều con này, nhiều màu khác nhau vì mẹ nó thích con thỏ này hơn là con mèo kitty.

Hôm nay coi tv mới biết nhờ con thỏ nhỏ xíu như này mà interpol phá được một trang web của bọn bệnh hoạn thích trẻ em. Đại khái là cảnh sát Mỹ đã theo dõi trang web đen đó lâu rồi, nhưng nhờ một tấm hình của một em bé trong trang web này mà cảnh sát phát hiện ra trong tấm hình đó có một món đồ chơi hình chú thỏ con này, một món đồ rất là typical Dutch và đó chỉ có thể là ở Hàlan. Thế là cảnh sát Mỹ kết hợp với cảnh sát Hàlan và phá được trang web này. Họ bắt được một thằng khốn nạn, hắn làm việc trong một nhà trẻ ở Amsterdam. Trời ơi, coi tv thấy mặt mũi khá là hiền lành mà sao khốn nạn súc vật quá, thằng này nên xử nó án nhẹ thôi, chỉ cần lấy hàng có nó bằm ra là xong. Nói chung, mấy thằng bệnh hoạn thì bắt bỏ tù chi cho mệt, cứ cắt mẹ nó hết cho các bậc làm cha mẹ đỡ lo.

Nhiều khi ở nhà chơi với con hoặc ngắm con tự chơi đùa tự nói chuyện, thấy thế giới thỏ con thật là bình yên và trong lành. Nhìn ra bên ngoài, bên ngoài là một xã hội hỗn độn, một nơi đầy rẫy sói và cáo khiến mẹ nhiều lúc lo lắng linh tinh cùng những nỗi sợ hãi mơ hồ.
Rồi nhiều lúc báo hoặc tv đưa các tin tức về trẻ em, mẹ cũng thấy nặng nề hồi hộp. Càng ngày càng lo sợ càng hồi hộp, tại sao con người càng ngày càng trở nên bệnh hoạn ghê tởm khủng khiếp như vậy?!? Hay là thần kinh của mình càng ngày càng trở nên có vấn đề vì suốt ngày cứ lo lắng những chuyện đâu đâu?!?
May quá vì hôm nay đọc blog của anh Hoàng, thấy ổng cũng cùng một nỗi lo tương tự, vậy là mình không phải bị thần kinh một mình. Và mình tự suy ra luôn là những bậc cha mẹ đều bị thần kinh như mình rồi nha.

Wednesday, December 1, 2010

thế rồi trời vào đông

Nhưng mà không phải từng hàng cây trút lá, mà là tất tần tật các loại cây đều...trần truồng hết ráo trọi roài ặkặk. Tuần này đã có tuyết đầu mùa, trời ảm đạm thê lương nhưng người làm trong nhà lúc nào cũng sáng bừng như mùa hè đây nè:


Đây là trùm từ trong nhà đặng chuẩn bị ra khỏi nhà, trùm từ đầu đến chân, trùm từ mẹ đến con đến cha luôn. Lần đầu tiên bị trùm nên người làm cảm thấy vừa lạ vừa bực, còn người ở thì vừa bực vừa cười hèhèhèh

Mùa đông đến, ghét thì ghét ngán thì ngán chứ mà không có mùa đông thì làm sao hí hửng đợi hè? Sau đây xin mời mọi người nghe bài Đời Đá Vàng của nhạc sĩ Vũ Thành An qua tiếng hát của Khánh Ly và chính nhạc sĩ (oầyyyyy, mình có tương lại làm emxi ghê ta ơi) ặkặk