Bịnh là bịnh nhớ nhà chứ người thì dù không được phơi phới lắm nhưng cũng thuộc dạng phây phây heheheh. Tự nhiên bữa giờ từ vietnam dzìa đâu có sao đâu có trăng gì đâu à, đùng một cái thì tuần trước ông bạn HL đến chơi rồi khoe 'tháng sau tau đi vietnam đó nhoa'. Trời, nghe xong nổi máu ganh ghét luôn. Chưa hết, tuần này ông lại ghé chơi rồi hỏi linh tinh lung tung về saigon khiến mình vừa trả lời vừa nhớ lại những cảnh sung sướng vừa qua...grrr...
vừa chơi ipad vừa đung đưa lắc lư trên võng. Bên này thì chỉ có trèo lên salon mà trùm mền thôi à
Quà quê quà quê.
Hàng đến từ sáng thì trưa gần như bốc hơi sạch vì trong nhà toàn dân dạng 'miệng ăn núi lở' không à ặkặk
sau lưng bác
Trong sân nhà
Mẹ tưới cây còn mấy đứa nhỏ đứng ngóng vì lâu lâu bà ngoại lại hào phóng xùy một phát khiến bụi nước văng tung tóe, thế là đứa nào đứa nấy cười tí toét luôn.